- Tên nước: Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa
- Diện tích: 9.6 triệu km2
- Dân số: 1.3 tỷ người
- Thủ đô; Bắc Kinh
- Ngôn ngữ: Tiếng Hán
- Quốc khánh: 1/10
- Tiền tệ: Nhân dân tệ
- Các thành phố lớn: Bắc Kinh, Thượng Hải, Thiên Tân, Vũ Hán, Thâm Quyến, Tân Cương, Hàng Châu…
Vị trí địa lý
Trung Quốc nằm ở phần nửa phía bắc của Đông bán cầu, phía đông nam của đại lục Á – Âu, phía đông và giữa châu Á, phía Tây của Thái Bình Dương; có biên giới chung với Nga, Mông Cổ (phía bắc), với Kazakstan, Kirghistan, Taghikistan (phía tây), với Afghanistan, Pakistan, Ấn Độ, Nê Pan, Bu Tan (phía tây nam), với Myanma, Lào, Việt Nam (phía nam), với Triều Tiên (phía đông).
Với diện tích lên tới 9,6 triệu km2, đây là quốc gia có diện tích lục địa lớn thứ 2 và tổng diện tích lớn thứ 3 trên thế giới. Cảnh quan địa hình của quốc gai này biến đổi đáng kể trên lãnh thổ của mình. Từ các đồng bằng phù sa rộng lớn, dân cư đông đúc dọc theo bờ biển Hoàng Hải và biển Hoa Đông ở phía Đông đến các thảo nguyên rộng lớn ở rìa của cao nguyên Nội Mông, các đồi núi thấp tại Hoa Nam và các châu thổ của hai sông lớn nhất Trung Quốc là Hoàng Hà và Trường Giang.
Ở phía Tây có các dãy núi lớn, nổi bật nhất là Himalaya với đỉnh núi Everest nằm trên biên giới Trung Quốc – Nepal.
Khí hậu
Trung Quốc thuộc khu vực gió mùa, khí hậu đa dạng từ ấm đến khô. Nhiệt độ trung bình toàn quốc tháng 1 là -4,70*C, tháng 7 là 260*C. Ba khu vực được coi là nóng nhất là Nam Kinh, Vũ Hán, Trùng Khánh khi gió Nam từ các khu vực duyên hải có vĩ độ thấp có đặc điểm là ấm và ẩm tràn xuống. Trong khi đó, mùa Đông với gió Bắc tràn xuống từ các khu vực có vĩ độ cao với đặc điểm là lạnh và khô.
Với diện tích rộng lớn, khí hậu Trung Quốc cũng phân bố theo địa hình, trong khi Miền Nam mùa mưa kéo dài từ tháng 5 tới tháng 10 thì ở Miền Bắc mùa mưa ngắn, tập trung vào tháng 7, tháng 8. Một vấn đề môi trường lớn tại Trung Quốc là việc các hoang mạc tiếp tục mở rộng, đặc biệt là Sa mạc Gobi
Kinh tế
Xét theo GDP danh nghĩa, Trung Quốc là nền kinh tế lớn thứ 2 thế giới chỉ sau Mỹ, trong khi đó, xét theo GDP đầu người, Trung Quốc đứng sau khoảng 90 quốc gia trên toàn cầu với khoảng 9.844 USD/ người.
Sau một thời gian dài thực hiện kinh tế kế hoạch tập tủng theo kiểu Liên Xô, nhà nước Trung Quốc chi phối chủ yếu trong những lĩnh vực trụ cột như sản xuất năng lượng, công nghiệp nặng, song doanh nghiệp tư nhân đã bắt đầu mở rộng mạnh mẽ, với khoảng 30 triệu doanh nghiệp tự nhân vào năm 2008. Nhưng, từ khi bắt đầu kinh tế mở cửa tự do năm 1978, Trung Quốc là một trong những nền kinh tế tăng trưởng nhanh nhất trên thế giới với vốn đầu tư và tỷ lệ xuất khẩu đáng kinh ngạc. Năng suất cao, chi phí lao động thấp và cơ sở hạ tầng tương đối thấp khiến Trung Quốc dẫn đầu thế giới về chế tạo. Trong giai đoạn 2007 – 2011, tăng trưởng của kinh tế Trung Quốc tương đương với tổng tăng trưởng của các quốc gia G7. Tuy nhiên, kinh tế Trung Quốc cần rất nhiều năng lượng mà vẫn chưa hiệu quả, năm 2013, Trung Quốc đã vượt xa Mỹ để trở thành nước nhập khẩu dầu lứon nhất thế giới.
Là một thành viên của Tổ chức Thương mại Thế giới, Trung Quốc là cường quốc giao thương số 1 toàn cầu với tổng giá trị mậu dịch quốc tế đạt 3.870 tỷ USD, năm 2012. Số lượng tỷ phú USD và tầng lớp trung lưu tại Trung Quốc cũng tăng lên đáng kinh ngạc. Trong năm 2012, Trung Quốc có đến 251 tỷ phú USD và khoảng hơn 300 triệu người thuộc tầng lớp trung lưu. Thị trường bán lẻ nội địa của Trung Quốc có giá trị 20.000 tỷ tệ (3.200 tỷ USD) vào năm 2012 và tăng trưởng trên 12%/năm vào năm 2013, trong khi thị trường xa xỉ phẩm phát triển mạnh, với 27,5% thị phần toàn cầu vào năm 2010. Tuy nhiên, trong những năm gần đây, tăng trưởng kinh tế nhanh chóng của Trung Quốc góp phần vào lạm phát tiêu thụ nghiêm trọng, làm gia tăng các quy định của chính phủ. Trung Quốc có bất bình đẳng kinh tế ở mức độ cao, và tăng lên trong các thập niên vừa qua.
Đến cuối năm 2012, số người nghèo tại khu vực nông thôn của Trung Quốc là khoảng 98,99 triệu theo chuẩn nghèo Trung Quốc, chiếm 10,2% dân số khu vực nông thôn. Một báo cáo của Đại học Bắc Kinh cho biết theo số liệu thu nhập năm 2012, 1% các gia đình giàu có nhất tại Trung Quốc sở hữu hơn 1/3 giá trị tài sản toàn quốc, 25% các gia đình nghèo nhất chiếm 1% giá trị tài sản toàn quốc.
Giao thông
Mạng lưới giao thông ở Trung Quốc cũng khá phát triển và dày đặc. Để tiết kiệm thời gian, các bạn có thể sử dụng các chuyến bay nội địa để di chuyển giữa các thành phố. Bên cạnh đó, tàu lửa cũng là một phương tiện ưu tiên để mọi người có thể vừa dễ đi lại vừa tiết kiệm thời gian lẫn chi phí. Nếu không bị bó buộc về thời gian, du học sinh cũng có thể sử dụng xe bus, tàu điện ngầm, xe điện, taxi và các phương tiện phổ biến khác như xích lô, xe đạp,…
Với các bạn du học sinh, xe buýt là một phương tiện giao thông chủ yếu của Trung Quốc, kết nối mọi thành phố và thị trấn với nhau. Xe buýt nhanh chóng, đúng giờ và nhanh nhưng đôi khi nguy hiểm nên bạn nhớ cài dây an toàn lại. Xe buýt tốc hành đi những tuyến đường dài khá nhanh nhưng xe buýt nội thành lại đi nhiều nơi hơn.
Hệ thống giáo dục Trung Quốc
Với đất nước của những nền văn hóa đồ sộ và lâu đời nhất thế giới này, giáo dục luôn là một nhiệm vụ tiên quyết. Chính phủ và người dân tại đây luôn chú trọng phát triển kinh tế đất nước thông qua con người, khoa học và giáo dục. Chính vì thế, trẻ em tại Trung Quốc từ lớp 1 tới lớp 9 được hưởng một nền giáo dục miễn phí và bắt buộc.
Ngày nay, quốc gia này đang hướng tới một nền giáo dục hiện đại, vươn xa ra tầm thế giới và tương lai.
Do đó, ngày càng nhiều học sinh – sinh viên Việt Nam đến du học tại Trung Quốc.
Giáo dục Trung Quốc được chia thành các cấp học như sau:
- Mẫu giáo: 3 năm
- Bậc tiểu học: 6 năm
- Bậc trung học cơ sở: 3 năm
- Bậc trung học phổ thông: 3 năm
- Cao đẳng và đại học: 4-5 năm
- Cao học: 2-3 năm
- Tiến sỹ: 3 năm
>> Có thể bạn muốn biết:
Trung tâm tư vấn du học Mỹ
Cách xin học bổng du học Úc
Du học Úc có được đi làm thêm không
Du học Úc 1 năm hết bao nhiêu tiền
Du học Úc cần bao nhiêu tiền
Du học Úc nên học ngành gì